Monday, October 26, 2009

Chùm Thơ Mẹ

TG: Sư Giác Hạnh

(1)
Mãi Mãi Tri Ân Mẹ Hiền

Mẹ nay thân đã già rồi,
Bởi vì Người quạnh gánh ngồi đêm thâu.
Lo con tóc Mẹ bạc đầu,
Thương con Mẹ đã dãi dầu nắng mưa.
Thân gầy lặn lội sớm trưa,
Vì con Mẹ chẳng quản trưa sớm chiều.
Khi con nhỏ, Mẹ nâng niu,
Giờ đây đã lớn vẫn chìu ý con.
Miễn sao con đỏ như son,
Là Mẹ thỏa chí tang bồng khó khăn.
Lúc con nhức đầu đau răng,
Mẹ chạy mua thuốc chẳng màng tấm thân.
Bây giờ con đã mạnh chân,
Tự mình vững đứng trên đất quê người.
Nghĩ thương Mẹ, đang chơi vơi!
Con nguyện tu học không lơi tâm lành.
Cố công tạo phước để dành,
Ngày ngày chia chút đức hành đền ân.
Cầu mong Mẹ! Mãi vững thân,
Đến khi mãn khoá về gần Mẹ yêu.
Cúi lạy Mẹ! Tri ân nhiều!
Con luôn nhớ mãi những điều thâm ân.
Nhờ Mẹ con có tấm thân,
Tinh tấn hành đạo thoát trầm tử sanh.
Xin Mẹ hãy nhận tâm thành,
Con đã dâng Mẹ lúc thanh xuân còn.

(2)
Hoàn Hôn Buông Xuống

Chiều chiều khi hoàn hôn đến,
Mẹ tôi gánh nước từ bến tưới rau.
Ngày lại ngày, qua, qua mau,
Hiện nay tóc Mẹ nhuộm màu muối tiêu.
Thân Mẹ gầy, chân đi xiêu,
Không ai chăm sóc mỗi chiều đêm hôm.
Thời trẻ Mẹ làm nuôi con,
Giờ đây khôn lớn không còn gần bên.
Tội nghiệp Mẹ! Phận lênh đênh!
Thời xưa trẻ gánh đồng đềnh đôi vai.
Nay, áo Mẹ đã sờn vai,
Thế mà không có một vài con chăm.
Rất thương Mẹ! Nhưng xa xăm,
Hẹn xuân, xuân nữa, sẽ thăm quê nhà.
Xin Mẹ đừng nhớ con xa,
Không bao lâu nữa Mẹ ta quây quần.
Chúc Mẹ mãi mãi mạnh chân,
Thân an, tâm lạc vững thân đợi chờ.
Sư về tặng Mẹ vần thơ,
Để sách tấn Mẹ vượt bờ thương đau.
Rồi thì Mẹ ta gặp nhau,
Thâm tình chia sớt pháp mầu Như Lai.
Khuyên Mẹ nhớ luyện pháp Ngài,
Không bao lâu nữa khổ đài bay xa.
Như vậy, Mẹ ta vui ca,
Trong pháp siêu thế của Cha trao truyền.
Đúng! Mẹ và Sư có duyên,
Thiện nghiệp sẵn có thoát miền trầm luân.

(3)
Niệm Ân Mẹ Hiền!

Chính tháng tròn, Mẹ ôm con,
Khó khăn cực nhọc mỏi mòn chở che.
Công lao Mẹ, thật nặng nề!
Cao như Hy mã, rộng bề đại dương.
Thương con tâm mẹ chẳng sờn,
Vì con mẹ đã đầm sương dãi dầu.
Ân đức của Mẹ thâm sâu!
Tình thương của Mẹ cao sâu biển trời!
Khi con nhỏ, Mẹ chơi vơi,
Giờ đây khôn lớn lại rời quê hương.
Biết công ơn Mẹ cao cường,
Nhưng mà thoát tục ao vườn rất xa.
Nghĩ thương Mẹ, ở quê nhà,
Hằng ngày trông ngóng con xa chưa về.
Xin Mẹ cố đợi sơn khê,
Đến ngày mãn khoá ghé về Mẹ yêu.
Kính lạy Mẹ! Tri ân nhiều!
Con luôn nhớ mãi những điều thâm ân.
Nhờ Mẹ con có tấm thân,
Tinh tấn hành đạo thoát trầm tử sanh.
Xin Mẹ hãy nhận tâm thành,
Con hằng dâng Mẹ lúc thanh xuân còn.
Nghĩ suy ân Mẹ tợ non,
Sâu như biển cả cao vòm mây xanh.
Nhớ công lao Mẹ đã dành,
Từ thưở còn bé đến ngày hôm nay.
Phước đức tu tập hằng ngày,
Xin chia đến Mẹ mong ngày thoát thân.
Ân đức của Mẹ cao thâm!
Con nguyện tu học mười phân đáp đền.
Cúi lạy Mẹ! Người Mẹ hiền!
Chúc Mẹ sớm thoát khổ miền trầm kha.
Xin Mẹ đừng nhớ con xa!
Hẹn ngày tái ngộ Mẹ Ta quay quần.

(4)
Nhớ Công Lao Mẹ!

Mẹ tôi tóc đã bạc rồi,
Thế nhưng ngày lại ngày ngồi mại thương.
Tâm hồn mãi hướng cúng dường,
Hằng ngày bố thí khi phường chợ đông.
Mẹ thờ Tam bảo một lòng,
Tâm hồn thanh tịnh hướng dòng thiện nhân.
Nghe Sư Mẹ hành từ tâm,
Hằng giúp dân chúng tạo nhân cho mình.
Công lao Mẹ, rất cao minh!
Nuôi con khôn lớn chính mình quên thân.
Miển sao con đẹp muôn phần,
Là Mẹ thoả chí tang bồng đau thương.
Những đêm lạnh buốt miên trường,
Mẹ luôn nhường chổ ráo giường cho con.
Thương con Mẹ nuôi vuông tròn,
Vì con Mẹ đã mỏi mòn tấm thân.
Những đêm giá rét tối câm,
Mẹ từng lặn lội bi tâm vô bờ.
Ân Mẹ chúng con tôn thờ,
Luôn nghe lời Mẹ chẳng sờn lòng tu.
Đức hạnh Mẹ, thật vĩ hùng!
Cao tợ Hy Mã, bao trùm đại dương.
Kính lạy Mẹ! Người thân thương!
Chúng con mãi nhớ đoạn trường Mẹ đi.
Tri ân Mẹ, con khắc ghi,
Gắng tu chia phước sá gì gian lao.
Công đức Mẹ, tợ trăng sao,
Chúng con mãi nhớ không sao quên Người.
Chúc Mẹ hạnh phúc vui tươi,
Mong Mẹ chóng thoát khổ đời trầm luân.
Tu sao sớm thoát hồng trần,
Sắc an danh lạc khổ thân đâu còn.
Sẵn sàng dự vào Thánh dòng,
Luân hồi vắng bóng trần hồng triệt tiêu.

(5)
Mong Mẹ Chóng Thoát!

Tuổi Mẹ nay đã bảy mươi,
Thế mà tóc Mẹ vẫn tươi xanh hoài.
Cầu Mẹ mãi mãi sống dai!
Tu tập thêm nữa mong ngày thoát thân.
Hiện nay Mẹ sống trong trần,
Nhưng luôn hành thiện gieo nhân Niết-bàn.
Công Mẹ cao tợ núi vàng!
Đức Mẹ rưới mát tâm đàng con ngoan.
Hạnh Mẹ hiền thục đoan trang,
Dịu như mặt biển không tràng sóng chao.
Ân đức Mẹ, rất thâm cao!
Rộng như biển lớn cao hào Mã Hy.
Nghĩ về Mẹ, thật diệu kỳ!
Từng chăm con trẻ sá gì tấm thân?
Từ bi của Mẹ trong ngần,
Bác ái của Mẹ tầng tầng mây cao.
Bằng cách nào tả cũng sâu,
Mực cạn giấy hết khó đào tận tâm.
Kính lạy Mẹ! Muôn muôn năm!
Đời đời khắc kỹ thâm ân Mẹ hiền.
Mong Mẹ mãi được Chư Thiên,
Trợ Mẹ vượt thoát lớn miền khổ đau.
Cầu mong Mẹ, sớm thoát rào!
Khổ nhọc Tứ đại đớn đau thân này.
Cầu chúc Mẹ, chóng thoát ngay!
Khổ đau vắng bóng lạc dày an tâm.
Chúc mừng Mẹ! Đã hưởng phần,
An tâm thân lạc dự phần tịnh thanh.
Xin Mẹ mãi mãi trung thành,
Trong Tam bảo quý quên đành tấm thân.
Hằng ngày hành pháp thậm thâm,
Không lâu Mẹ gạt hồng trần thế gian.

(6)
Mẹ Hiền Ơi!

Mẹ hiền là Mẹ hiền ơi!
Bao nhiêu năm tháng chơi vơi gian trần.
Ngày đêm buôn bán tảo tầng,
Nuôi con khôn lớn muôn phần an vui.
Khi con vui khỏe Mẹ cười,
Đến khi khôn lớn xa rời quê hương.
Chiều chiều Mẹ tựa cửa nom,
Xem con đâu đó có còn gần bên.
Từ tâm của Mẹ êm đềm,
Bi tâm Mẹ muốn con yên thanh nhàn.
Tình thương của Mẹ vô bàn,
Ước mong của Mẹ ngút ngàn trời cao.
Giờ đây con biết làm sao?
Trau giồi đức hạnh dâng trao Mẹ già.
Ngày ngày hành chánh dẹp tà,
Bồi thêm thiện pháp để mà đền ân.
Con mãi mãi nhớ muôn phần,
Tâm huyết Mẹ tặng mười phân vẹn mười.
Tri ân Mẹ! Mẹ của người!
Con hằng khắc kỹ ân Người cho con.
Lòng lại dặn lòng sắc son,
Tu tập thêm nữa xây non pháp mầu.
Mong Mẹ sớm chóng thoát cầu!
Vô sanh bất tử còn đâu khổ hình.
Mừng Mẹ đã vững đức tin,
Trong Tam bảo quý từ nghìn thu qua.
Chúc Mẹ mãi mãi thăng hoa!
Đến khi giác ngộ vượt phà trầm luân.
Như thế Mẹ sẽ quay quần,
Trong vùng an lạc muôn phần tự do.

No comments:

Post a Comment