Monday, October 26, 2009

Chùm Thơ Cha

TG: Sư Giác Hạnh

(1)
Luôn Luôn Niệm Tình Cha Quý

Cha tôi nay đã yếu rồi,
Bao nhiêu năm tháng lên đồi xuống nương.
Thân nay chỉ còn bộ xương,
Thế mà vẫn xới đất vườn trồng rau.
Lưng thì còm, mắt lại đau,
Bởi vì đời lính nhuốm màu da cam.
Làn da nay chuyển sang vàng,
Cũng vì lắm khổ theo đàn con thơ.
Lúc còn nhỏ, tôi ngây thơ,
Mỗi ngày sinh sống, lại nhờ Cha tôi.
Đến nay đã lớn khôn rồi,
Thế là nhằm lúc thoát đời tục gia.
Giờ đây muốn báo ân Cha,
Nhưng mà nghìn dặm rời xa quê nhà.
Thương Ba con suy nghĩ ra,
Một phương độc nhất để mà đáp ân.
Từ nay tinh tấn ân cần,
Hành thâm Pháp Phật để thâu phước mầu.
Nhớ ân Cha, con nguyện cầu,
Mong Ba chóng thoát khổ sầu tử sanh.
Giờ đây tích phước để dành,
Nguyện chia phước báu đạt hành đến Cha.
Chúc Ba mãi mãi thăng hoa,
Nhanh chóng giác ngộ thoát ra luân hồi.
Lành thay món quà của tôi,
Dâng lên Cha quý trong thời hành sinh.

(2)
Kính Lạy Cha!

Tôi sinh ra trong thời chiến,
Bố xa vắng Mẹ vùng miền đổi thay.
Ngày ngày Bố phải loay hoay,
Vào xuôi ra ngược chung xây nước nhà.
Mẹ tôi vô cùng thật thà!
Dầu Ba vắng bóng nhưng mà tự tin.
Thương con Bố dò tình hình,
Biết con no đủ chính mình yên tâm.
Cha tôi Người rất ân cần,
Luôn luôn săn sóc nuôi dần con thơ.
Không phút giây, Người hững hờ,
Cho dù xa thẳm nhưng lo con hiền.
Ân đức Cha, thật thiêng liêng!
Hết mình nuôi nấng con hiền ngày đêm.
Giờ đây Người đã lão niên,
Thế nhưng canh cánh hướng miền phương xa.
Mặc dầu con đã vững vàng,
Nhưng Người lo ngại dỡ gian xứ trời.
Nghĩ đến Cha, thật tuyệt vời!
Công lao to lớn biển trời khó so.
Kính lạy Người! Con mãi thờ,
Công ơn thâm hậu từ thời ấu sinh.
Vì thế con mãi chuyên tinh,
Sát na tu học báo tình ân kia.
Dẫu mai đây có chia lìa,
Cha vẫn vui sướng trong tia pháp mầu.
Nhớ ân Cha, con nguyện cầu,
Mong Ba sớm thoát khổ sầu tử sanh!
Con luôn tích phước để dành,
Ngày ngày chia chút đức lành đền ân.
Cầu chúc Cha mãi vững tâm,
Trong pháp vi diệu thậm thâm của Ngài.
Thế thì trầm luân đâu hoài,
Ngay trong hiện kiếp khổ đài thoáng bay.
Hẹn ngày Bố Ta vui vầy,
Trong vùng đất tịnh vui thay đạo mầu.

(3)
Công Lao Cha Quý!

Công Cha như núi thái sơn,
Rộng như biển cả gì hơn đo lường.
Sâu thẳm tận đáy đại dương,
Cao tợ Hy Mã muôn phương rõ nhìn.
Tấm lòng bi mẫn tận tình,
Lo cho con trẻ chính mình quên thân.
Tâm hồn sáng tựa trăng vầng,
Rọi vùng tăm tối chia phân con nhàn.
Công đức Cha quý hơn vàng!
Đắt hơn châu báu ngọc vàng sánh chi?
Nghĩ đến Cha, thật diệu kỳ!
Nếu nghiệp thiện ít dễ gì làm con?
Nay thân Cha, đã mỏi mòn,
Nhưng mà canh cánh trông con từng ngày.
Đỡ con, diù bước, nâng tay,
Dạy con học chữ tốt hay cho đời.
Nấng con đức hạnh sống đời,
Mong sao con sớm lợi đời ích dân.
Nhớ ân Cha, thật trọn phần!
Giáo dạy con cháu trăm phần đẹp thay.
Niệm ân Cha quý làm ngay,
Thực hành tu đạo ngày ngày tiến thân.
Chúc Ba chóng thoát hồng trần!
Khổ đau Tứ đại sớm dần thoát xa.
Nguyện Ba mãi mãi thăng hoa!
Rồi đây đạt đạo an nhà Như Lai.

(4)
Trái Tim Từ Bi

Khi con còn nhỏ cỏn con,
Ba từng chăm sóc trông nom mỗi thời.
Lời khuyên bi mẫn từng giờ,
Dạy con từng phút sắc son tâm từ.
Giọng Ba nhè nhẹ từ từ,
Lương tâm mát mẻ âm dư tịnh lòng.
Con luôn nhớ mãi lớn công,
Ba từng chỉ bảo vui lòng dạy con.
Từ khi con còn thơ non,
Ba hằng săn sóc ẩm con vào lòng.
Trái tim từ ái tươi hồng,
Nhẹ nhàng dễ mến mát lòng con thơ.
Cuộc đời như sóng vỗ bờ,
Thế nhưng không chút thờ ơ con mình.
Công lao Ba đã hy sinh,
Miễn sao con khỏe hạnh vinh với người.
Mỗi khi con vui Ba cười,
Đêm đông mạnh khỏe cuộc đời Ba an.
Áo cơm no ấm vững vàng,
Ba rất hoan hỷ tâm an thân lành.
Tình thương của Ba trung thành,
Vì con Ba đã quên đành tấm thân.
Miễn sao con sướng muôn phần,
Như thế Ba đã yên tâm trong đời,
Nghĩ đến đức Ba tuyệt vời!
Làm sao trả nỗi non vời ân thâm.
Giờ đây con đã mạnh chân,
Nỗ lực tu học đền ân Cha hiền.
Công lao Cha thật vô biên!
Con nguyện khắc kỹ trong miền tâm sâu.
Cầu mong chân lý nhiệm mầu!
Giúp Cha chóng thoát khổ sầu tử sanh.
Xin chia phước báu đã hành,
Đến người Chá quý quà lành đền ân.
Nhớ ân Người, muôn muôn năm!
Chúc Cha minh trí tịnh thanh tâm hồn.
Như vậy khổ tâm đâu còn,
An lạc hiện tại tịnh môn tiến gần.

(5)
Nhớ Xưa

Nhớ xưa xưa thật là xưa,
Cha đã nuôi nấng con xưa đến giờ.
Công lao Cha thật vô bờ!
Đại dương khó sánh tứ bờ khó so.
Hằng ngày lặn lội chăm lo,
Chỉ mong con lớn Cha vơi mệt nhoài.
Tình thương Cha quý tuyệt thay!
Mong con mạnh khỏe vui thay Cha hiền.
Ân Cha thăm thẳm vô biên!
Không bút tả nỗi sử thiên của Người.
Đức hạnh Cha thật tuyệt vời!
Làm gương hậu thế cho đời noi theo.
Cha thường giúp đỡ người nghèo,
Mỗi khi tha khổ Cha đeo mang dùm.
Bằng cách lá lớn gói đùm,
Khiến người bớt khổ ung dung vui cười.
Nhớ đến đức hạnh của Người,
Con không quên nỗi lúc thời trẻ trung.
Hằng ngày đến lớp trung dung,
Học xong trở lại Cha từng chăm con.
Không gì sánh nỗi tâm tròn,
Cha đã ưu ái nuôi con thiếu thời.
Hôm nay con đã thành người,
Thế nhưng Cha vẫn quan đời của con.
Nhớ ân con hằng sắc son,
Thực tập thiện pháp xây non đức lành.
Luôn luôn tích phước để dành,
Thường chia phước báu đạt hành đến Cha.
Tâm nguyện cầu chúc cho Ba,
Nhanh chóng liễu ngộ thoát ra luân hồi.
Như thế khổ đâu theo người,
Trăm phần an lạc sống đời thiện nhân.

No comments:

Post a Comment